Tôi bước qua tuổi thanh xuân tươi đẹp đã mười sáu năm, nhưng mỗi khi có dịp chạy ngang những cung đường quen thuộc, bao nhiêu ký ức của thời hoa mộng lại ùa về.
Ngày mai, ngày kia, những ngày con chim rừng chìa ra tiếng hót, những ngày Gầu Tào, những ngày đàn môi, những ngày khèn lên man điệu lứa đôi, những ngày câu hát giao duyên cũng quyến luyến tớ dày…
Cần bao nhiêu đêm dài mới gọi là thao thức, cần bao nhiêu thổn thức mới gọi là nhớ mong, cần bao nhiêu yêu thương trong lòng mới gọi là tình yêu mãi mãi...