Mỗi người, khi dấn thân vào nghiệp viết lách đều cần có cho mình một vốn liếng nhất định. Vốn liếng ấy không chỉ là chữ nghĩa, dù chữ nghĩa là minh chứng rõ rệt nhất cho tài sản của người cầm bút. Nói đến vốn liếng của một người viết, ngoài tài năng và tư chất nghệ sĩ còn là vốn sống, vốn hiểu biết, sự trải nghiệm, sự phong phú của đời sống tâm hồn, tình cảm… Đó là cái gốc sâu bền của một người cầm bút – nhất là người viết tản văn – để những trang viết luôn mới mẻ, dạt dào rung cảm, truyền dẫn được những cảm xúc chân thật, sâu kín nhất tới hồn người…

Nội dung: Hà Hoài Phương
Giọng đọc: Thùy Dương