- Tản văn: Kiều Duy Khánh
- Lời bình: Hồ Huy
- Giọng đọc: Hồ Nữ Thị
Tôi đến với Kiều Duy Khánh từ lần Măng đắng cuối mùa. Đã lâu lắm rồi. Nhưng khi trở lại với Khánh bằng Ô rô – quà của núi thì vẫn bắt gặp một Kiều Duy Khánh như vậy, hồn hậu, thủy chung với núi, với đồi với tình cha nghĩa mẹ.
Điều đặc biệt nhất mà ta dễ dàng cảm nhận trong tản văn của anh là sự thật thà đến quê mùa. Đáng yêu thay! Có lẽ một bài tản nhỏ bé nào đó tuy chưa nói về giá trị văn học của nó, chỉ nói đến giá trị về kiến thức, thì một người rặt miền xuôi như tôi phải cảm ơn Kiều Duy Khánh nhiều lắm.
Đó là kiến thức thổ nhưỡng, kiến thức địa lý, kiến thức núi rừng, những điều mà chúng ta chưa có dịp trải nghiệm, hoặc giả đã trải qua rồi mà chưa biết thức ấy là thức gì, tiết ấy là tiết gì, quả ấy là quả gì…Vâng, chỉ một quả Ô rô nhỏ bé thôi đã làm ửng đỏ, đã làm bừng sáng cả một khu rừng bé thơ, đã làm chan chứa tình quê tình đất. Điều mà không dễ ai làm được.
Tản văn của Kiều Duy Khánh có sự lạnh nhạt trong câu từ, bởi nó không vồn vã, nó không vồ vập, nó không xô đẩy con người ta ngay lập tức vào những cảm xúc. Cũng như ở bài tản này, cảm xúc được dâng lên một cách từ từ, từ từ như những dòng thủy triều len lỏi ở dưới xuôi. Thấm ở chỗ đó. Và chỗ thấm nhất mà tôi thấy, đó là cách mạch văn cứ ứa ra mỗi lúc một nhiều hơi thở của núi, hơi thở của rừng và trái tim những người chung quanh cuộc sống của Khánh.
Một núi rừng man mác buồn, ẩn dật dư vị của niềm cô đơn trắc ẩn, nhưng màu sắc của quả ô rô kia đã như một ngọn lửa ấm nóng làm thênh thang những con tim…Và cũng bởi vậy mà chút hoài niệm của tác giả ở cuối bài khiến cho độc giả có cảm giác se thắt lại. Mà làm cho độc giả se thắt theo nhưng hoài niệm của mình thì tôi cho rằng đó đã là một thành công đáng kể lắm: “Đêm đông, ngồi bên bếp lửa hồng nghe gió rét thổi ù ù ngoài rừng, chạy ràm rạp dưới sàn nhà, lại nghĩ về mẻ ô rô rang thơm bùi, bỗng nhiên chép miệng. Thấy mùa đông đi qua chẳng còn ấm áp…”Đó là một cái kết lửng tuyệt vời mà Kiều Duy Khánh đã đặt đúng chỗ trong tản văn này. Với cá nhân tôi Ô rô của Kiều Duy Khánh vẫn luôn là một thứ quả lạ kỳ!
Hồ Huy
Podcast: Play in new window | Download