Podcast Mùa heo may ngang ngõ, thực hiện bởi Hồ Huy và Diệu Hương là một tản văn của tác giả Kim Loan, phần lời bình của Phương Quốc Lâm.

Trong podcast có sử dụng âm nhạc của nhạc sỹ Đức Huy, bản Mùa đông sắp đến trong thành phố, phần trình bày của ca sỹ Don Hồ và F. Sor – Variations on a theme by Mozart Op. 9 – Paraskevi Tzannetakou.

Đến với TVH từ cơ duyên người chị chia sẻ những bài tản hay qua giọng đọc của chị. Cũng nhờ chị mà tôi được nghe, được đọc các tác phẩm của nhiều tác giả trong nhóm Tản Văn Hay, được cảm nhận tâm tư, được đồng cảm với tác giả . Mới bén duyên với Tản văn Hay, nên sự đọc để cảm nhận các tác phẩm của các tác giả vẫn còn là hạn chế. Nhưng tôi có ấn tượng đặc biệt với một số tác phẩm của tác giả Kim Loan bởi cách viết nhẹ nhàng, sâu lắng, và cuốn hút người đọc. Vẫn biết đây là cảm nhận của cá nhân, nhưng những điều tôi cảm nhận càng rõ nét hơn trong “ Mùa heo may ngang ngõ” của chị.
Chỉ với tiêu đề thôi, người đọc đã cảm nhận được cái se se của mùa thu, như đang sống trong tiết trời thu vây. Chỉ có điều thu của chị không rộn ràng, không rực rỡ nắng vàng mà có điều gì đó man mác, trầm buồn sâu lắng. “Heo may” như một điều gì đó vô tình lướt qua, nhưng lại là điều cố hữu, hiển nhiên của tự nhiên như tuổi xuân của mỗi con người cứ thế trôi qua. Hay giống như những con người vô tình lướt qua nhau..
Tôi thực sự thích cách viết của tác giả, dung dị nhưng lại rất nên thơ ” Mùa đã thật hiền rơi trên mái ngói”. Một “Mùa Heo may ngang ngõ” chỉ nhẹ nhàng, không ồn ã ùa về, nhưng lại đưa người đọc đến với sự ngỡ ngàng để rồi như hòa với thiên nhiên khi thu tới “mùa đến tự bao giờ và ta cũng heo may”
Tác giả cũng đưa ra nhiều câu hỏi tự vấn để giải đáp cho những đổi thay của mình theo năm tháng. Thu bỗng như chiếc gương soi, để tôi cũng giống như tác giả thấy thêm những vết chân chim nơi cuối mắt. Bất chợt muốn che đi những dấu vết của thời gian. Bỗng tiêc nuối những khoảng trời thanh xuân tươi đẹp.
Ngoài tìm thấy sự đồng cảm, tôi còn được trở về với tuổi thơ của mình khi bắt gặp những màu hoa trong đó. “Mùa Heo may ngang ngõ” đưa tôi về với căn nhà nhỏ ấu thơ với: Hai bên lối đi mẹ trồng nhiều thạch thảo trắng và lưu ly tím. Cánh cổng sơn xanh có tigon hồng leo kín nở đầy hoa. Cảm ơn tác giả đã đưa tôi về với những khoảnh khắc xưa. Tiếc nuối một phần, nhưng thêm yêu những gì đã qua, đó cũng là thông điệp của tác giả. Không phải tại Thu, không phải tại ta già đi. Mà bởi ta trưởng thành hơn, chín chắn hơn, nhìn cuộc sống và sự vật bằng con mắt đằm thắm hơn, chiêm nghiệm hơn.
“Mùa heo may ngang ngõ” vừa khơi gợi về một miền nhớ, nhưng lại vừa đưa người đọc thức tỉnh khỏi mơ hồ, níu kéo. Thêm yêu hơn, trân trọng hơn thời gian của hiện tại, tương lai. Yêu hơn những khoảnh khắc bên gia đình, người thân, và yêu quý bản thân. Tất cả “ nuối tiếc, ảo tưởng sẽ chỉ là vô nghĩa”, là thoáng qua nhẹ nhàng giống như “mùa heo may ngang ngõ”.