Giải nhì cuộc thi tản văn viết về chủ đề mùa Xuân năm nay – 2023 thuộc về tác giả Hồng Vân với tác phẩm Thương mùa ngải đắng. Phần lời bình của tác giả Dương Thắng, giọng đọc Lê Minh, hòa âm và thiết kế bởi Hồ Huy…
—
Chiều chiều, trong nồi nước tắm gội mẹ đun cho cả nhà, ngoài lá bưởi, lá sả bao giờ cũng có thêm một nắm rau ngải đắng. Mẹ thường nói: “Tắm nước rau ngải đắng sẽ làm cho con người vừa sảng khoái vừa đỡ bệnh tật.” Có lẽ nhờ nồi nước thuốc bằng các thứ lá của mẹ mà ngôi nhà gỗ nhỏ của gia đình tôi lúc nào cũng phảng phất mùi thơm. Năm anh em tôi cứ thế lớn lên khỏe mạnh, săn chắc, dẻo dai như cây trên rừng, không mấy khi ốm đau bệnh tật, cũng không mấy khi phải dùng đến thuốc tây.
Sau này, khi mẹ tôi đột ngột ra đi vì một cơn bạo bệnh, cha tôi thẫn thờ hàng tháng trời. Mái tóc cha vốn đã bạc giờ càng thêm trắng phau phau. Tôi biết một nửa trái tim và tâm hồn cha đã theo mẹ về miền mây trắng. Có nỗi đau nào sánh bằng nỗi đau mất đi người bạn đời của mình. Có lúc anh em tôi bắt gặp ông đứng một mình cô đơn nơi vườn rau ngải đắng mẹ trồng, có lẽ cha đang nhớ món canh ngải đắng mẹ từng nấu cho ông khi bà còn sống. Nhớ những yêu thương ấm áp mà mẹ đã dành cho cha suốt những năm tháng hai người bên nhau. Ngải đắng vẫn miên man xanh, vẫn tỏa ra mùi thơm hăng hắc dễ chịu, chỉ có người ở lại mãi bạc đầu thương nhớ người đã ra đi về nơi cuối trời.
Xuân lại về. Cơn mưa phùn bất chợt đến rồi bất chợt đi, để lại những giọt nước mát lành đọng long lanh trên những mầm ngải đắng. Những mầm rau non xanh gieo vào lòng tôi chút bâng khuâng thương nhớ. Tôi như thấy thấp thoáng đâu đây, bóng dáng mẹ tôi lúi húi bên vườn rau ngải đắng. Bao giờ cho đến ngày xưa để tôi lại được gối đầu vào lòng mẹ, hít hà mùi hương của loài rau thân quen tỏa ra từ đôi tay dịu hiền ấy.
……..
Podcast: Play in new window | Download