Thương lắm Phồng ơi

233

Thương lắm Phồng ơi là một tản văn của tác giả Hồ Huy được thể hiện qua giọng đọc Lê Lan.

Lâu nay không còn được rục rịch tàu bè phả còi mấy hồi, mỗi lần về Hải Phòng tôi ngoan ngoãn đáp máy bay xuống vùng trời Cát Bi bé nhỏ yên lành. Cảm giác sau khi thắt chặt đai an toàn, lòng tôi vẫn cứ run run, không phải run vì sợ, mà run vì những cảm xúc khó nói lên lời. Giống như tôi ngày xưa đem con tàu va vào những bờ bến cũ, giống như ai ngày xưa thảng thốt mấy bận còi dài, thương như ai ngày xưa cứ Phồng lên mê mải. Có đôi khi quay đầu nhìn lại, cũng chẳng nói lên lời, cũng chẳng yêu lên lời, cũng chẳng quên lên lời: thương lắm Phồng ơi!