Sample Category Title

Cơm nắm muối vừng

Giá có thể trốn phố về quê, tựa lưng vào những thành quách cũ, là gió rách dậu tre phên nứa, là bão bùng chớp bể chiều hôm. Ơi bà ơi, lại cơm nắm muối vừng…

Những luống cày bạc phếch lưng cha

Khi tháng Sáu về với những đợt nắng vàng hanh hao, tôi nghe đâu đó tiếng đất vọng lên như thì thầm, như tâm tình, như nhắc nhở hãy tranh thủ về thăm cha và mua tặng cha một chiếc áo mới…

Màu tím thường khó khăn

Sau này, sau này và sau này, những con đường tôi đi cũng luôn rợp bóng bằng lăng vào những buổi chiều đầu hạ. Nhưng cơm áo chẳng cho tôi dư giả thời gian mà nghĩ đến hoa, nghĩ đến người, nghĩ đến những chuyện tình mây bay gió thoảng.

Những hàng thông lặng im

Hỡi em yêu! Cho ta quỳ dưới hàng thông kia một đêm sương giá. Núi non kia là bóng cả. Chẳng che chắn nổi một đời vi vu… Và đó là một sự nhiệm màu!

Những thanh âm vô biên

Cảm ơn cuộc đời này, cảm ơn những thanh âm này để ta được nghe giọng nói, nụ cười âu yếm mẹ cha, tiếng Thầy cô thân thương trìu mến…

Giếng Vừng thương nhớ

Thỉnh thoảng, có dịp về quê, tôi cũng qua thăm giếng Vừng. Nhưng chính tôi cũng ngồi buồn mà “khóc tuổi thơ bay”. Mạch nguồn dịu ngọt lặng lẽ âm thầm như giếng Vừng thương nhớ…

Hoài niệm ngày cũ

Tôi bước qua tuổi thanh xuân tươi đẹp đã mười sáu năm, nhưng mỗi khi có dịp chạy ngang những cung đường quen thuộc, bao nhiêu ký ức của thời hoa mộng lại ùa về.

Nhà là nơi để gọi ba ơi về ăn cơm

Ừ thì phải mà, nhà là nơi để gọi cha ơi về ăn cơm… Có những cánh cửa đừng bao giờ khóa chặt, đó là cánh cửa ở sau lưng chúng ta.

Một đêm hoa lạ nở vài dấu thơm

Ngày mai, ngày kia, những ngày con chim rừng chìa ra tiếng hót, những ngày Gầu Tào, những ngày đàn môi, những ngày khèn lên man điệu lứa đôi, những ngày câu hát giao duyên cũng quyến luyến tớ dày…

Ký ức khoai dong riềng

Cây khoai dong riềng chỉ còn lại kỷ niệm neo đậu vào trong nỗi nhớ quê hương làng xóm. Mỗ khi làn gió heo may se lạnh đi qua, kỷ niệm xưa lại trở về

Follow us