Sample Category Title
Sông Hồng chảy suốt ngàn năm
Sông Hồng chảy xuôi về đồng bằng ôm thương Hà Nội, nơi trái tim của đất Việt thân yêu. Hà Nội không sinh ra từ biển cả, không lớn lên từ núi rừng, nhưng Hà Nội lớn lên nhờ dòng sông.
Dáng quê
Dáng quê dịu dàng như khóm hoa lan, anh trai mang từ rừng về tặng cho em gái. Chị trồng thêm cây hoa nhài trước ngõ, mẹ hái pha trà cho ba thơm chiếc ấm cũ quai sờn.
Trở về
Tụi bây đi đâu mà dắt thằng Huy bang bang ngoài đường vậy cà? Bộ đi hỏi thêm vợ cho nó hả? Nói rồi ông cười rột roạt
Đời tre rì rào
Tre kẽo kẹt rì rào bên khuông nhạc gió. Hỏi gió sau này còn đi đâu về đâu, hỏi tre có thong dong với chín vui hay lận đận mười sầu
Chiều tượng mồ
Tôi luôn nghĩ về sự hữu hạn của đời người. Kiếp người tựa loài cây brang của người Tây Nguyên. Loài cây sau quá trình sinh trưởng, già đi thì nằm xuống đất, từ thân cây nằm xuống ấy sẽ lại mọc lên cây con, tái sinh vào một đời cây khác.
Đèn lồng đỏ trong khu vườn mùa thu
Mỗi mùa thu, tôi lại hạnh phúc “nếm” những giấc mơ ngọt ngào trong từng trái hồng. Hồng da tre, đặc sản của mùa thu xứ Trà quê tôi có vỏ xanh mỏng như tơ, mịn như má em bé.
Thư gửi con trai
Đời một con người là cả sự âm thầm chắt lọc và lo toan. Nếu không may chiếc cầu bị gãy, con hãy là người xây lại bù đắp tất cả những yêu thương
Miền sương tản phố
Miền phố dày sương là đặc sản của xứ này. Phố trên cao càng thơ mộng hơn vẻ ngoài vốn có trong những khắc giờ sương sà vào lòng phố.
Hát những giai điệu yêu thương
Tôi hát không phải vì mình hát hay, mà vì trong từng giai điệu, tôi thấy lại chính mình, mềm mại, biết ơn, còn đủ yêu thương để sống tiếp giữa một cuộc đời nhiều mất mát.
Phù sa đàn bà
Không hiểu sao mỗi lần nhìn ngắm lại cảnh tượng này tôi cứ mơ màng bóng dáng đàn bà như những dòng phù sa lặng lẽ thơm vào đất, nhiệt thành xanh vào cây rồi bất chợt đỏ thắm những cánh buồm cửa biển. Phù du không phải là phù sa…










