Những mùa Đông nồng đượm

27

“Bây giờ tháng mấy rồi hỡi em”. Mùa đông như bỏ quên thành phố đơn côi giữa nắng vàng trải miên man trên những phố quen nồng nàn hoa sữa. Choàng tỉnh giấc giữa bộn bề tiếng xe cộ ồn ào vọng lại mà vẫn thấy mình tĩnh lặng đón bình minh, sự tĩnh lặng từ vắng xa một nỗi nhớ chưa gọi thành tên. Mùa đông, thường gợi lên nỗi cô đơn sâu thăm thẳm bởi giá rét và mưa phùn. Mùa đông, thường gợi lên miền lạc lõng giữa nhân gian trong những chiều mưa dầm dề, gió rít qua ô cửa nhỏ màu xanh, như một chấm hy vọng le lói giữa khung trời màu xám xịt.

Tản văn: Những mùa Đông nồng đượm
Tác giả: Cao Phan Long
Đọc và biên tập: Bích Hảo
Thiết kế hình ảnh và âm thanh: Hồ Huy