Đời người – theo nghĩa nào đó cũng như sự luân chuyển của Trời Đất: có đủ bốn mùa Xuân – Hạ – Thu – Đông. Tôi thường nghĩ như vậy, và nếu đúng như vậy thì giờ lứa tuổi chúng tôi đang là mùa Thu của cuộc đời.
Hết Thu rồi sẽ chuyển sang Đông với những tháng ngày dài lạnh lẽo… Chỉ nghĩ đến thôi đã cũng có nhiều người cảm thấy bất an và buồn bã cho đoạn cuối một đời người. Tôi thì không thế, tôi đang tận hưởng một mùa Thu thật đẹp và đón chờ những ngày Đông an bình, thanh thản.
Tôi yêu mùa Đông của Đất Trời vì đã trải qua biết bao mùa Đông trong đời mình với những kỷ niệm ngọt ngào có, cay đắng có…mà không gì làm mình gục ngã được thì há chi phải lo sợ khi thời gian khắc nghiệt nhất của tuổi tác sẽ đến với bất kỳ ai. Giờ ngồi hồi tưởng lại những mùa Đông xa lắc xa lơ của quá khứ, tôi thường mỉm cười vì những điều ký ức mang lại đều rất đáng yêu, đáng trân trọng mà không ảm đạm thê lương đến nỗi nhiều lần phải phát khóc như ngày xưa…
Những mùa đông đi qua đời tôi
Tản văn: Nguyễn Minh Nguyệt
Giọng đọc: Trần Thủy
Video: Hồ Huy