Những ngày này, đi trong không gian vàng phai màu nắng và tiết trời dịu ấm trong lành của mùa hạ, tôi lại nhớ những ngày mùa đông sương mù giăng trắng phố. Hình như kí ức con người luôn có cơ chế được đánh thức bởi những gì tương đồng và khác biệt, như việc đi trong nắng nhớ ngày mưa, “đi qua ngày mưa để yêu thêm những ngày nắng”. Cái hiện hữu vẫn thường gợi nhắc cái không còn, quá khứ vẫn luôn vọng về từ hiện tại. Nỗi nhớ những mùa sương đã xa chợt ùa về không báo trước, giăng mắc như tơ trong lòng ngay khi tôi đang đi dưới bầu trời tháng sáu quang đến vô cùng.
Tác giả: Hà Hoài Phương
Giọng đọc: Thùy Dương
Thiết kế: Hồ Huy










