Tôi về phố, lòng mang theo cả nỗi niềm hoang vu nơi rừng cao núi thẳm, cất đi nỗi nhớ mắt trăng em vằng vặc giữa rừng già, vào góc khuất thẳm sâu trong trái tim. Bao mùa trăng trôi qua, ánh sáng đèn màu nơi phồn hoa phố thị, cuộc sống ồn ã tất bật, che đi nỗi nhớ ấy. Chỉ khi đến mùa trăng, nhìn lên tầng cao, thấy trăng tròn vành vạnh với ánh sáng mát trong dịu nhẹ, cũng chút không gian thấm thoáng lạnh se se, thì nỗi nhớ em lại mở bừng mắt sáng. Ánh mắt em dưới ánh trăng chiếu rọi và đọng lại trong tôi như bóng núi in xuống khe sâu, như bóng trăng lấp lánh dưới suối ngà.

    • Tản văn: Phạm Tuấn
    • Giọng đọc: Bích Hảo
    • Thiết kế hình ảnh và âm thanh: Hồ Huy