Hà Nội đâu phải người dưng

52

Tản văn “Hà Nội đâu phải người dưng” của tác giả Hồ Huy là một minh chứng cho sự kì lạ của tình yêu – một chàng trai của đại dương, năm tháng làm bạn với sóng gió và những cánh chim hải âu phóng khoáng, nhưng chàng trai ấy lại có một trái tim vì lãng mạn mà nhạy cảm, vì nặng tình mà yếu đuối…, “để tình trang trải với muôn nơi” (Tố Hữu), say đắm từ “Sủng Là man dại khèn Mông” tới mê mải cùng “nụ cười Angkor” xứ lạ, lại ngỡ ngàng “Tây Bắc ư, mùa thu gấm vóc những nẻo đường”… Một tâm hồn như Hồ Huy đương nhiên không thể thờ ơ với nơi được coi là biểu trưng cho cái Đẹp, hơn một lần anh đã xao xuyến với Hà Nội, và đã làm lây lan niềm xao xuyến ấy tới tâm hồn những người yêu Hà Nội, dù là Hà Nội cổ kính, êm đềm hay xô bồ, ồn ã…, nhưng với những người yêu Hà Nội thì “Hà Nội đâu phải người dưng”!

– Trịnh Thu Tuyết –

Hà Nội đâu phải người dưng – Tác giả: Hồ Huy, giọng đọc: Bích Hảo.