Những cánh thơm trắng muốt đang mở ra trong đêm! Những cánh trắng kia đang thách thức cùng đêm đen. Đêm càng sâu thẳm, hoa càng dâng hương quyến dụ. Như những ngọn đèn thao thức. Như những cặp mắt mở to. Thơm dịu dàng trong se sẽ, lành lạnh.
Hoa thơm thức suốt đêm dài…
Trong những vệt sáng thơm tho ấy, đêm đen vừa mở ra. Những cánh đêm chuyển động chậm chậm. Loài hoa trắng thường thơm về đêm. Hoa ảo diệu hơn dưới ánh trăng! Nàng rưng rưng nhìn hoa, cúi xuống thật lâu, bình tâm thưởng lãm thật kỹ, hít hà thứ mùi hương dìu dặt, ma mị kia.
Nàng nhìn sâu vào bên trong mùi hương kia như tự nhìn sâu vào chính bản thể mình. Một bông hoa đang thì thầm nở trong giấc mơ đêm và tỏa hương giữa trời. Một bông hoa không biết mình đã có tên ! Như những ngày xa xưa khi ta còn thơ bé, đôi bàn chân nhỏ xinh, ta lang thang chạy ra vệ cỏ…